Bệnh tật và chữa trị các bệnh của mệnh - Chữa trị các loại bệnh. Sách Thái Thượng Lão Quân Thuyết Bách Bệnh - Bốc thuốc trị bách bệnh của mệnh. Bí quyết mạnh khỏe và trường thọ - Bí quyết có sức khỏe - Bí quyết trường thọ - Bí quyết sống khỏe

+ Diệu pháp chữa Bách Bệnh - Bí quyết mạnh khỏe và trường thọ:
a/ Nguyên nhân của bệnh tật gồm ba loại: (1)- Bệnh về thể chất sinh lý; (2)- Bệnh do oan nghiệp, chính là oan gia trái chủ theo thân; (3)- Bệnh nghiệp chướng
[Không thuộc về thể chất sinh lý, cũng không thuộc về oan nghiệp, mà  chính mình đã tạo ra quá nhiều ác nghiệp];
b/ Mười pháp chỉ quán bệnh: 
1. Tín, “tin rằng phương pháp này có thể trị bệnh”
2. Dụng, “thời thời thường vận dụng”
3. Học tập và vận dụng lời giáo huấn một cách chuyên cần và linh hoạt
4. Tỉ mỉ tư duy học tập như pháp, không được trái nghịch
5. Biết được nguyên nhân sanh bệnh là do đâu
6. Phương pháp tiện nghi phù hợp nhất. 
7. Hành trì lâu dài, dù chưa hiệu quả cũng không được bỏ dở.
8. Khéo gạn lọc hợp lý
[Pháp lý xưa không đổi, nay tùy duyên mà chọn dùng]
9. Khéo biết những duyên bất đồng phải trì hộ chứ không xúc phạm
10. Được lợi không khoe khoang, bị tổn không nghi báng [Quan trọng].
c/ Thái Thượng Thuyết Bách Bệnh
: Sách Thái Thượng Lão Quân Thuyết Bách Bệnh Sùng Bách Dược nói về trăm loại bệnh và căn nguyên của trăm bệnh. Sùng Bách Dược, “sùng” nghĩa là tôn sùng, nếu tuân theo những phương pháp này mà tu học thì có thể giúp bạn chẳng sinh trăm bệnh. Nguyên tắc của trăm bệnh - Trị bệnh:
1. Thứ nhất, “mừng, giận thất thường là một loại bệnh” - “Thể nhược (Chân thành), tính nhu là một loại thuốc”
2. Thứ hai, “thấy lợi quên nghĩa là một loại bệnh” - "Hành khoan, tâm hòa là một loại thuốc"
3. hứ ba, “háo sắc tổn đức là một loại bệnh” - “Lễ phép, lịch sự là một loại thuốc”
4. Thứ tư, “tâm có yêu ghét thiên vị là một loại bệnh" - “Có quy luật, điều độ là một loại thuốc”
5. Thứ năm, “oán giận, mong người chết là một loại bệnh” - “Gần Thiện trí, xa nữ sắc là một loại thuốc”
6. Thứ sáu, “phóng túng tham dục còn che đậy lỗi là một loại bệnh” - “Trừ khử dục tâm là một loại thuốc”
7. Thứ bảy, “khen mình chê người là một loại bệnh” - “Nhường nhịn giữ đạo nghĩa là một loại thuốc”
8. Thứ tám, “tự ý sửa đổi lời dạy của người xưa là một loại bệnh” - “Không lấy thứ không phải của mình là một loại thuốc”
    Lão tổ tiên đã định ra những điều gì vậy? Là Ngũ Luân, Ngũ Thường, Tứ Duy, Bát Đức.
Thuốc thứ chín, “tuy họ đáng ghét mà mình vẫn yêu thương là một loại thuốc” (Nguồn: PS Tịnh Không giảng Sách Diệu pháp chữa bách bệnh)
+ Diễn giải thêm sách Thái Thượng Lão Quân: 
Chúng ta thấy Thái Thượng Lão Quân của Đạo Giáo đã nói tới một trăm thứ bệnh và  một trăm món thuốc:
Thứ nhất là “hỷ nộ vô thường là một bệnh”... Phàm là người ngã bệnh thì là không bình thường, đúng mực, chẳng thể khống chế tâm tình. ... con gái bà ta hai mươi tám tuổi qua đời, để lại hai đứa con thơ. Nửa năm trước khi bà qua đời bèn hỷ nộ vô thường; trước kia, bà ta chẳng như vậy. Do vậy bèn nói đây là điềm báo bệnh tật nẩy sanh, tỏ lộ tâm tình đặc biệt nóng nảy, bộp chộp. Nếu chúng ta có tình hình ấy, cần phải đi khám sức khỏe. Người học Phật phải nên bình lặng, nên niệm Phật hiệu cho nhiều, lạy Phật cho nhiều hòng tiêu nghiệp chướng.
Thứ hai, “quên nghĩa hám lợi là một bệnh”, lợi là thứ con người hiện thời ắt phải tranh giành. ... là bậc đại phú trưởng giả, cất một tòa biệt thự lộng lẫy, từng ở nơi đó một ngày. ... Bình thường có ba người đầy tớ trông nom tòa biệt thự, quét dọn sạch sẽ, ba người ấy hưởng phước ở đó, sống nhiều năm ở đó. Quý vị thấy: Suốt đời ông ta chỉ ở một hôm, quyền sở hữu tài sản thuộc về ông ta, nhưng quý vị thấy ông ta chẳng có cách nào hưởng phước! Ba người hầu có quyền sử dụng, họ hưởng phước, đó là do mạng vận đã định. Chuyện như vậy có thể thấy khắp mọi nơi trên cả thế giới...... Tôi tin tưởng còn có những người suốt cả một đời cũng chưa ở một ngày, sao mà khổ thế? ....
Thứ ba, “Háo sắc, hoại đức là một bệnh”, bệnh này hết sức phổ biến trong xã hội hiện thời. ... “Họa phước không có cửa, chỉ do con người tự chuốc lấy”. ... Trong xã hội hiện thời, quan hệ nam nữ rất hỗn loạn, mỗi ngày có bao nhiêu kẻ phá thai? Phá thai là sát nhân. Luật nhân quả thường cảnh tỉnh chúng ta, đó là chuyện thật! Thiếu mạng phải đền mạng, thiếu nợ phải đền tiền. .... Có người thông linh thấy theo sau cô ta là một bầy tiểu quỷ; vì thế, bản thân cô ta khổ chẳng thể nói nổi, thân thể hết sức tệ, bệnh tật rất nhiều. Bệnh tật là gì vậy? Bệnh tật là do oán thân trái chủ gây rối cô ta. ...
Thứ tư, “Chuyên tâm yêu thương mê mệt là một bệnh”, nay chúng ta gọi là “sủng ái”. Quý vị sủng ái một ai thì người ta thường nói là “thiên vị”. Nếu trong một gia đình, quý vị yêu thương một ai đó quá lẽ, kẻ khác có phục hay không? Khiến cho người khác ganh tỵ, thậm chí khiến cho kẻ khác báo thù, phiền não liền xảy đến. Vì thế, chuyện này rất đáng sợ.
Thứ năm, “Thù ghét, mong cho kẻ khác chết đi là một bệnh”. Oán hận kẻ ấy, không ưa, mong cho kẻ ấy chết ngay lập tức. Điều này thuộc loại oán hận, thuộc loại nguyền rủa, tự nhiên kết thù chuốc oán. ......
Thứ sáu, “Tham dục phóng túng, ẩn giấu lỗi lầm là một bệnh”, tham dục đã là lầm lỗi, lại còn phóng túng thì còn gì để nói nữa? Tham lam không bờ bến, càng bị hãm sâu hơn. Có lỗi phải sám hối, phải sửa đổi, không thể che giấu.... Che giấu lỗi lầm chẳng cho người khác biết, đó là bệnh.....
Thứ bảy, “Chê người, khen mình là một bệnh”, chuyện này cũng thường nẩy sanh. ... Đối với người khác phải tán thán, Phổ Hiền Bồ Tát dạy chúng ta “lễ kính chư Phật, tán thán Như Lai”. ...
Thứ tám, Điều tiếp theo, “tự tiện thay đổi là một bệnh”, vấn đề này cũng hết sức nghiêm trọng! Cổ thánh tiên hiền đã lập ra quy củ, chính chúng ta sửa đổi, có phải gánh trách nhiệm nhân quả hay không? Khẳng định phải chịu. Cổ thánh tiên hiền đã lập ra những phép tắc ấy, thường được các tôn giáo hiện thời gọi là “chân lý”, không thể thay đổi! ... Đặc biệt là những vị làm phụ mẫu tuổi trẻ, chẳng có kinh nghiệm dạy dỗ trẻ thơ, tâm mong con trở thành kẻ tài năng quá mạnh, hy vọng con mình có thể vượt trỗi kẻ khác, thứ gì cũng biết, thứ gì cũng học, đứa bé ấy rất đáng thương, chẳng thể chịu đựng nổi, học hành rất đau khổ. ....
Lại xem Ngài nói về thuốc chữa, đối với điều đầu tiên, Ngài nói:
“Thể nhược, tánh nhu là một loại thuốc”, ... “Nhược” là đối diện với cái gì mạnh mẽ, nếu chúng ta biểu hiện rất kiên cường sẽ không tốt, ... tánh tình phải mềm mỏng.... “Thể nhược” nghĩa là chất trực, đãi người, tiếp vật phải mềm mỏng. Chất trực là chân thành, phải có thành ý đối với người khác. ... Chớ nên dùng ngôn ngữ cứng cỏi, đụng chạm, ra lệnh, khiến người ta nghe rất ngứa tai! ... “tâm phục, khẩu phục”, sẽ thành công!
“Hành vi phải khoan dung, tâm hòa hoãn là một loại thuốc”. .... Tu thân, dưỡng tánh, thân tâm khỏe mạnh, gia đình hòa thuận, sự nghiệp thuận lợi. ... “Hành” phải khoan, tức là khoan hậu, “hành” là hành vi, phải khoan hồng, độ lượng, tâm phải hòa hài, đó gọi là “hòa bình”. Bình đẳng thì mới hòa, bình là nhân, hòa là quả. ...
“Động tĩnh hữu lễ là một loại thuốc”. Lễ hết sức trọng yếu. Có lễ, người khác tôn kính, kính mến quý vị, thật sự đạt được lợi ích, người được lợi là chính mình.
“Gần đức, xa rời sắc là một loại thuốc”, thân cận người có đức hạnh, tránh xa sắc. Nam đối với nữ phải xa cách một chút, nữ đối với nam cũng phải xa cách một chút, đó là Thuốc.
“Trừ khử dục tâm là một loại thuốc”. Dục là dục vọng. Mọi người đều có dục vọng. Nếu chẳng có dục vọng, quý vị chẳng sanh trong nhân gian. ... Đối với dục thì nên như thế nào? Càng nhạt bớt càng tốt.....
“Lúc phân chia bèn nhường nhịn hòng tăng trưởng đạo nghĩa là một loại thuốc”, hay lắm! Đặc biệt là đối với tài vật, khi phân chia tài vật, hãy nên lùi bước, nhượng bộ, chẳng cần phải tranh giành. .....
“Chẳng lấy thứ gì phi phận là một loại thuốc”, “phi phận” là gì? Thứ gì chẳng nên lấy thì quyết định chớ nên lấy. Tiền tài phi phận cũng gọi là “tiền tài bất nghĩa”. Nếu quý vị tham lam những thứ ấy thì sẽ gặp tai nạn, trước mắt chẳng thấy tai nạn, nhưng đã gieo gốc họa. ... Đợi đến khi quý vị hưởng hết phước, tai nạn liền hiện tiền. Nói thật ra, ai nấy đều có oán thân trái chủ, oán thân trái chủ do đâu mà có? Kết từ trong đời quá khứ, nay chúng ta chẳng nhớ, họ chẳng bỏ đi, cứ theo sau ta. .....
Câu tiếp theo là “tuy ghét nhưng vẫn thương yêu là một loại thuốc”. Tuy ghét kẻ ấy, chán ngán họ, nhưng vẫn yêu thương kẻ ấy, đó là tâm từ bi, tâm thương xót. ... Do vậy, người thật sự nhân từ, trông thấy không đành lòng, vẫn thương xót họ, giúp đỡ họ, chăm sóc họ, đó là đức hạnh. ....Thiên sách ấy (Thái Thượng Lão Quân Thuyết Bách Bệnh) có thể nói là bổ sung cho Cảm Ứng Thiên, khiến cho Cảm Ứng Thiên càng viên mãn, chúng ta tu học sẽ được lợi ích chân thật. .... (Nguồn: HT Tịnh Không giảng Tịnh độ ...., T 124)
+ Tham khảo: ... 
Tôi thấy kinh này rất quan trọng về phương diện giáo lý Cao Đài: Phần trên từ câu: «Tiên thiên khí hóa…» đến câu: «Pháp siêu quần thánh» chứng minh Thái Thượng đạo quân, hay Thái Thượng Lão Quân chính là Thượng Đế. Nếu không phải Thượng Đế sao dám nói là (Theo Minh triết, danh gọi "Thượng Đế" có nhiều thức bậc cao thấp_NTH):
- Vô vi có trước Ngôi Thái cực.
- Hữu thủy, siêu xuất quần chân? 
Nếu không phải là Thượng Đế, thì sao tự xưng là:
- Một khí Nguyên thủy,
- Diệu hóa Tam Thanh.
- Đức của mình hoán chuyển được hư linh,
- Pháp của mình vượt trội muôn thần vạn thánh.
Nếu không phải Thượng Đế, sao lại nói được:
- Nhất thân mà hóa ra được thành muôn ức,
- Biến hóa diệu huyền.
Theo các sách cổ, ta dễ dàng đi đến kết luận: Thái Thượng Lão Quân  Nguyên Thủy Thiên Tôn,  Lão quân,  Tiên Thiên nhất khí. (Nguồn: Lão Tử và con đường huyền nhiệm Tâm linh - Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ)
+ Sách Thái Thượng Lão Quân Thuyết Bách Bệnh Sùng Bách Dược: Chưa tìm được sách nguyên bản